Chăm Sóc - Phòng Trị Bệnh Trên Heo

Tất tần tật về bệnh than ở heo (Bệnh thân nhiệt thán)

1. Nguyên nhân

  • Bệnh than (Anthrax) là bệnh truyền nhiễm cấp tính gây ra bởi vi khuẩn Bacillus anthracis. Đây là một loại vi khuẩn sinh bào tử có thể tồn tại trong điều kiện khắc nghiệt như đất và môi trường xung quanh trong thời gian dài (hàng chục năm)​
  • Heo có thể nhiễm vi khuẩn này khi ăn phải bào tử trong thức ăn, uống nước, hoặc qua các vết thương hở. Bào tử than được phát tán từ xác chết động vật bị nhiễm bệnh hoặc đất bị ô nhiễm

2. Phương thức lây truyền

  • Qua đường tiêu hóa: Đây là con đường phổ biến nhất ở heo. Heo ăn hoặc uống phải bào tử từ đất, cỏ, hoặc nước bị nhiễm vi khuẩn. Khi vào ruột, bào tử biến thành dạng hoạt động của vi khuẩn và xâm nhập vào cơ thể​
  • Qua đường hô hấp: Tuy ít gặp ở heo nhưng khi bào tử bị khuấy động trong không khí, heo có thể hít phải. Một số trường hợp ghi nhận lây nhiễm qua đường hô hấp xảy ra khi heo sống trong môi trường có mật độ bào tử cao​
  • Qua vết thương hở: Nếu heo có vết thương ngoài da và tiếp xúc với bào tử, vi khuẩn có thể xâm nhập qua da. Đây cũng là một con đường lây nhiễm tiềm ẩn, đặc biệt khi heo tiếp xúc với xác động vật bị bệnh

3. Triệu chứng

  • Ở heo, bệnh than có thể có các triệu chứng không rõ ràng hoặc diễn ra nhanh chóng. Các triệu chứng phổ biến bao gồm:
    • Sốt cao, bỏ ăn.
    • Sưng vùng cổ, mặt và khó thở do các hạch bạch huyết bị sưng to, gây chèn ép đường hô hấp.
    • Xuất hiện bọt máu ở miệng hoặc lỗ tự nhiên (miệng, hậu môn), điều này cho thấy tổn thương nội tạng do xuất huyết nội​
  • Trong một số trường hợp, heo có thể chết đột ngột mà không có triệu chứng rõ ràngbệnh than ở heo

4. Bệnh tích

  • Bệnh than gây xuất huyết rộng rãi trong cơ thể heo. Các bệnh tích phổ biến bao gồm:
    • Hạch bạch huyết sưng to, đặc biệt là ở cổ và vùng ngực, khiến heo khó thở.
    • Xuất huyết nội tạng, thường thấy ở phổi, gan, và lá lách.
    • Máu không đông và có thể chảy ra từ các lỗ tự nhiên của cơ thể như miệng, hậu môn sau khi chết​
    • Lá lách to và có màu đen do xuất huyết là dấu hiệu bệnh tích thường thấy khi mổ khám​

5. Phòng ngừa

  • Tiêm vắc xin: Đối với heo và các động vật nuôi khác, tiêm phòng bằng vắc-xin Sterne (một loại vắc-xin dựa trên vi khuẩn bất hoạt) là biện pháp phòng ngừa chủ động tốt nhất. Vắc-xin này tạo miễn dịch kéo dài khoảng một năm​
  • Vệ sinh và quản lý chuồng trại: Chuồng trại cần được giữ sạch sẽ, tránh cho heo tiếp xúc với đất, thức ăn hoặc nước uống có thể bị nhiễm bào tử. Đặc biệt, phải quản lý chặt chẽ việc xử lý xác chết của các động vật bị bệnh​
  • Kiểm soát dịch bệnh: Ở những khu vực từng xảy ra dịch bệnh than, cần kiểm soát dịch bệnh kỹ càng, tránh để bào tử vi khuẩn phát tán ra môi trường

6. Điều trị

  • Kháng sinh: Kháng sinh như penicillin, streptomycin, tetracycline có thể được sử dụng nếu phát hiện bệnh sớm. Tuy nhiên, nếu không được điều trị sớm, bệnh than thường gây tử vong nhanh chóng​
  • Quy trình điều trị sớm: Điều trị sớm trước khi các triệu chứng nặng xuất hiện là yếu tố quyết định để cứu sống heo. Nếu bệnh đã tiến triển đến giai đoạn xuất huyết hoặc suy đa cơ quan, việc điều trị trở nên kém hiệu quả​

7. Rủi ro cho con người

  • Nguy cơ lây nhiễm: Bệnh than có thể lây truyền sang người qua việc tiếp xúc với động vật hoặc sản phẩm từ động vật nhiễm bệnh. Các phương thức lây truyền bao gồm:
    • Qua da: Người chăn nuôi có thể nhiễm vi khuẩn khi tiếp xúc với bào tử qua các vết thương hở trên da.
    • Qua đường hô hấp: Hít phải bào tử trong không khí, nhất là khi xử lý xác động vật bị nhiễm bệnh​
    • Qua đường tiêu hóa: Tiêu thụ thịt từ động vật bị nhiễm bệnh cũng có thể gây lây nhiễm​
  • Triệu chứng ở người: Triệu chứng ở người có thể bao gồm phát ban da (trong trường hợp nhiễm qua da), ho, sốt, khó thở (trong trường hợp nhiễm qua đường hô hấp), và các triệu chứng tiêu hóa như nôn, tiêu chảy khi nhiễm qua đường tiêu hóa​

8. Biện pháp an toàn cho người chăn nuôi

  • Sử dụng đồ bảo hộ: Khi xử lý động vật nhiễm bệnh hoặc nghi ngờ nhiễm bệnh, người chăn nuôi cần phải mặc quần áo bảo hộ, đeo găng tay, khẩu trang và mắt kính bảo vệ để tránh tiếp xúc trực tiếp với máu hoặc các chất dịch của động vật​.
  • Xử lý xác động vật cẩn thận: Động vật chết nghi ngờ bị nhiễm bệnh cần phải được xử lý theo các quy định nghiêm ngặt, bao gồm việc chôn lấp hoặc thiêu hủy xác chết để ngăn bào tử lan rộng ra môi trường​
  • Vệ sinh chuồng trại: Sau khi xử lý động vật bệnh, các khu vực liên quan cần được vệ sinh và khử trùng kỹ càng. Nên tránh tiếp xúc với đất có thể bị nhiễm bào tử trong thời gian dài​

Liên hệ ngay đến các chuyên gia của Win Pharma để được tư vấn kỹ hơn!

Hotline: 1900.8935

Fanpage: Win Pharma

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *